BÀI THƠ “TÌNH” ghép nhặt trong NHỮNG CÂU DANH NGÔN BẤT HỦ
Tình yêu là phép lạ của văn minh.
Là sự yếu đuối cao quý nhất của tinh thần.
Là cái khôn của người dại,
là cái dại của người khôn.
Tình yêu là mảnh vải của tự nhiên mang nét thêu thùa của trí tưởng tượng.
Là khói sinh ra cùng lúc với hơi thở và muộn phiền.
Là sự chào hỏi của thiên thần trước các vì tinh tú.
Yêu là chiều chuộng người khác hơn bản thân mình.
Là tìm hạnh phúc của chính mình trong hạnh phúc của người khác.
Là món quà quý giá nhất mà con người nhận được từ nhau.
Yêu nghĩa là không so sánh nữa.
Là không bao giờ phải nói giá như.
Tình yêu là một liều thuốc đắng,
nhưng không một ai can đảm để chối từ.