Bạn có biết tâm trí của bạn cũng phải được tập luyện một cách kỹ càng giống như đôi chân. Nếu như không có một tín hiệu từ tâm trí, bạn sẽ không thể chạy được bước đầu tiên của buổi chạy. Dù có thể chạy ở một mức độ vừa phải bằng cách luyện tập cho cơ thể và lờ đi tâm trí nhưng bạn sẽ vẫn chỉ có thể đạt được khả năng chạy bộ tốt nhất bằng cách tập luyện tâm trí và cơ thể cùng với nhau.
Trong khuôn khổ tham gia của tâm trí vào chạy bộ, chúng ta có thể nói về ba mức độ:
• Trí não (sự tập trung và nhận thức trong suốt quá trình tập chạy)
• Tâm lý (hành vi và thái độ lâu dài mà bạn dành cho việc chạy)
• Tinh thần (sự kết nối sâu sắc của trí óc – cơ thể – tự nhiên được phát triển trong suốt quá trình chạy)
Khi có sự tham gia của ba mức độ này, bạn sẽ thể hiện ở mức cao nhất của bản thân. Nói dễ hơn làm, đúng không?
Những thách thức đối với sự tập trung, nguyên tắc trí não và sự điều khiển có nhận thức không đơn thuần là những điều gây phiền toái cho người chạy – chúng là những yếu tố cơ bản cho điều kiện tồn tại của con người. Sâu trong tâm thần, ý thức và vô thức thường xung đột, tham gia vào một dạng của hệ thống cân bằng lẫn nhau vĩnh viễn. Điều này là do nhân loại vẫn là những động vật với những cơ chế sinh tồn đã được ăn sâu. Cơ thể của bạn có những chiến lược đi kèm để tránh sự nguy hiểm và bảo vệ chính bạn khỏi thương tổn.
Ví dụ, khi chạy nhanh hết sức mình trên một chặng đường dài cơ thể sẽ gặp phải sự mệt mỏi về tâm sinh lý và trí não sẽ phát ra một tín hiệu nguy hiểm cho cơ thể. Tín hiệu đó phát ra được hiểu là nguy hiểm tới mạng sống và cơ thể phải dừng lại. Phản ứng đầu tiên của bạn sẽ không phải là một cảm giác sợ hãi có ý thức mà lại là những cảm giác sinh lý. Trên thực tế, ở điểm này, trí óc có nhận thức của bạn vẫn đang đưa ra tín hiệu đẩy cơ thể chạy hết tốc lực nhưng trí óc tiềm thức, hướng đến sự bảo vệ mạng sống, bắt đầu gửi đến cơ thể một nhóm những chỉ dẫn trái ngược, sự mệt mỏi và đau cơ, tim đập nhanh, việc thở khó khăn, những âm thanh phát ra như đang sắp chết. Thông điệp trong trí
óc tiềm thức này truyền đến cơ thể rất rõ ràng – dừng lại.
Trên thực tế tình huống mà cơ thể bạn phải đối mặt và được tiềm thức tô vẽ thêm không đe doạ tới mạng sống. Tiềm thức luôn đặt ra những giới hạn an toàn. Nhưng tín hiệu không mong muốn yêu cầu dừng cơ thể lại này là một dấu ấn ghi nhớ lại trong tiềm thức và theo thời gian nó trở thành một giới hạn có ý thức. Ý thức luôn bị khoá chặt trong những giới hạn này. Đó là lý do tại sao bạn luôn cảm thấy mệt khi chạy 6km hay bất kể quãng đường nào mà trí não của bạn đã ghi dấu giới hạn của cơ thể, chính điều này làm cho bạn luôn nghĩ rằng mình chỉ chạy được tới mức độ nhất định này thôi. Nếu bạn không cải thiện được thành tích thì hiếm khi là do thể chất: hầu hết đều là do giới hạn của tâm trí. Khi ấy bạn luôn tạo ra một lý do:
Tôi không phải là người chạy nhanh.
Tôi không phải là vận động viên chạy đường dài chuyên nghiệp.
Mọi giới hạn đều có lý do. Đó chính là giới hạn thật sự của tôi.
Tại mỗi mức độ, từ cấp tế bào trở lên, có một sự giao thoa giữa ý thức và tiềm thức. Mỗi loại có mục tiêu và nhu cầu riêng của nó. Và bởi vì chúng cố gắng đáp ứng những mục tiêu của riêng mình trong cơ thể, mối quan hệ giữa ý thức và tiềm thức không phải lúc nào cũng ôn hoà. Để cho bạn trở thành một người chạy giỏi hơn phải có sự hoà hợp giữa ý thức và tiềm thức. Để có sự hoà hợp, ý thức phải hiểu điều đang xảy ra trong tiềm thức. Nhật ký chạy của bạn là cầu nối và chìa khoá giúp cho tâm trí thoải mái và đạt thành tích tối ưu.