Nản lòng xảy ra khi trẻ cố gắng nhưng vẫn không đáp ứng được mong đợi hay mục tiêu của bạn (hay của chính trẻ). Có thể trẻ không hiểu bạn mong đợi gì, hoặc mong đợi đó quá cao, không thể đạt được. Có thể mục tiêu đó có thể đạt được trẻ nhưng không hiểu tại sao hay không cảm thấy cần phải làm vậy, hay trẻ không có các kỹ năng ngôn ngữ, vận động hay xã hội để hoàn thành mục tiêu.
Có một câu chuyện về một bé gái chín tuổi mắc chứng Tăng động/Giảm chú ý. Giáo viên của cô bé đã đề xuất một thỏa thuận, phần thưởng cho một mục tiêu về hành vi. Nếu cô bé có thể “ngoan ngoãn” trong ba tuần, giáo viên sẽ mua cho bé một cây kem ốc quế. Cô bé thuật lại với nhà trị liệu của mình: “Cô ấy đang đùa sao? Con không thể ‘ngoan ngoãn’ trong ba giờ, chứ đừng nói là ba tuần. Và bên cạnh đó, con không thích kem”.
Mục tiêu: không thực tế, ngoài tầm với.
Hướng dẫn có được cung cấp để giúp hoàn thành mục tiêu: không.
Phần thưởng: không liên quan và giá trị không tương xứng với nỗ lực được yêu cầu.
Đây là một kịch bản có tính xây dựng gấp sáu lần: Cô giáo và học sinh (1) gặp mặt riêng để (2) thảo luận và đồng ý về (3) một mục tiêu có thể đạt được, (4) ngắn hạn, (5) cụ thể và (6) có động lực ý nghĩa như phần thưởng. Ví dụ, học sinh sẽ nổ lực để ngồi yên trên ghế hoặc chỗ khác được chỉ định trong suốt thời gian đọc trong im lặng, vào hai mươi phút sau khi nghỉ trưa (một khoảng thời gian ngắn sau khi được thư giãn về thể chất giúp trẻ có cơ hội thành công tốt nhất). Trẻ sẽ bắt đầu với năm phút, sau đó tăng dần lên. Nếu thành công, trẻ sẽ có thời gian chơi máy tính, vé xem phim, hay những phần thưởng được cả hai bên đồng thuận khác hấp dẫn đối với trẻ.
Đối với hầu hết trẻ, trải nghiệm cảm giác thành công sẽ mang lại kết quả là động lực tích cực. Khi thành công nhiều hơn, sự nản lòng sẽ giảm đi và sự giận dữ cũng vậy.